Ngô Thiên Tú

Tình Xưa

Tôi đứng lặng trộm nhìn em cất bước
Dáng yêu kiều tha thướt của ngày xưa
Mưa giăng nhỏ tóc em vừa đủ ướt
Mái tóc thề tôi vuốt một chiều mưa
Bàn chân nhỏ âm thầm trên phố vắng
Gót chân mềm tôi theo gót trường tan
Em e thẹn ngập ngừng trong áo trắng
Giương mắt nhìn che nón bước thênh thang
Hồn rung động nhìn người xưa cất bước
Gót giày cao từng bước gõ vào tim
Ðôi mắt ngọc vẫn long lanh như trước
Nét trang đài làm tim đập triền miên
Chân muốn bước muốn nói lời hạnh ngộ
Ngỡ ngàng cho cuộc tình đã tàn phai
Ôm yêu dấu nhìn em trên con lộ
Trái tim sầu tê tái những niềm đau
Dáng em mất ở cuối đường phố nhỏ
Tôi ngai ngùng vào con hẻm ngày xưa
Mái hiên nhà chiều chờ tôi qua ngõ
Giờ có người chờ đợi dưới trời mưa
Em vẫn cười xinh xinh như ngày cũ
Chẳng cho tôi cho người mới mê man
Em hạnh phúc tôi buồn như mưa phủ
Ðường trở về nặng gót bước lang thang

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tình Xưa"